IRIS


Năm ngoái bất ngờ viếng thăm Jardin de Bagatelle mới thấy màu hoa Iris đẹp nhưthế nào trong vườn hoa nổi tiếng này. Ngươì ta « ghép » như thế nào không biết vườn hoa rực rỡ muôn sắc: từ trắng, trắng điểm xanh, trắng điểm xanh tím, rồi bước sang vàng. Vàng chấm nâu. Vàng chấm nâu tím … Iris cũng như Pivoine, đầy những phấn! Có ngươì hít hà hương thơm có ngươì thì hắt hơi, đau cổ, nước mắt tràn trụa, ho sặc sụa mà vẫn lì lợm bấm máy hình! Một năm chỉ có một lần ngắm Iris. Không tận dụng lúc này thì tận dụng lúc nào đây.


Năm ngoái bất ngờ viếng thăm rồi làm quen với Iris. Lúc ấy, Trúc chưa biết chụp hình bằng manuels, cho nên năm nay Trúc nhất định quay lại chụp Iris bằng manuels xem sao. Biết trước thứ bảy mình sẽ lên đường đến Jardin de Bagartelle tự nhắc mình nhớ « khẩu trang » trước bằng cách uống thuốc, mang theo thuốc nhỏ mắt, mang theo kẹo trị đau cổ, tất cả những gì cần thiết cho bệnh dị ứng cây cỏ mùa xuân …

Nhưng nhắc thì nhắc chớ quên thì vẫn quên! Lên xe bus rồi mới nhớ!

Chưa bước vào vườn Iris bất ngờ gặp người đàn ông bắt chuyện làm quen, ông hỏi máy Trúc là máy gì ? Trúc đưa ổng xem:
– CANON EOS REBEL XSI!
Trúc cũng hỏi lại:
– Còn máy ông ?
Ông ta chìa máy ra:
– NIKON D7000!
Trúc cười:
– Ồ, vậy đó! Máy ông chắc là nặng lắm hả!
(Đúng là vô duyên ha, khi người ta hăng hái khoe máy là phải khen rối rít ngay, ai lại chỉ phán cho một câu, máy ông chắc là nặng lắm hả!)
Ông giải thích ngay:
– Cái này là ống kính nhé, cái này máy hình nhé, cái này là … (cái gì đó không nhớ, ông nói cái từ technique gì đó, Trúc quên rồi!). Tất cả ba thứ cộng lại có thể là hai kí lô!
Trúc cươì:
– Vậy là máy này không bao giờ có tui! Hai kí lô làm sao tui giơ máy lên nổi!
(Đáng lý ra phải nói, máy ông vậy chắc là xịn lắm, tui là không sắm nổi rồi nhưng sao lại đi nói hai kí lô làm sao tui giơ máy lên nổi! Thêm một điều vô duyên!)
Ông nhìn lại máy Trúc rồi nói:
– CANON hầu như ai ai cũng xài! Rất thịnh hành! Nhưng số máy cô thì tui không biết!
(ông làm sao biết được, tui tậu bên Mỹ mà!)
Rôì khi không, không hỏi, ông khoe tiếp:
– Tui còn máy hình khác nữa, trong cốp xe …
Ông này chắc sanh gần nhà đèn, nổ dữ quá!
Trúc chúc ông vui vẻ và chẩu lẹ. Nhưng ông đi về phía vườn Iris như Trúc mới chết chớ! Đứng cách nhau không xa, thiên hạ khen ông trang bị máy để chụp hình ngon lành quá ta ơi, ông cũng lập lại thêm lần nữa câu:
– Trong cốp xe tui còn có máy khác nữa!
Định nhắc ổng đổi điệp khúc đi, có mỗi câu hát, ca hoài!

Đi chụp hình có nhiều chuyện nhỏ vui lắm, đứng không lâu thì có người phụ nữ nói rằng, thiên nhiên đẹp tuyệt vời như thế tại làm sao mình phải chụp hình chớ như vậy là … sao chép là sao y bản chánh rồi!

Album này, Trúc tặng riêng một ngươì, cái người không ngừng giải thích Trúc muốn chụp manuel phải làm sao, giải thích bằng miệng (nghe buồn ngủ quá) thì giải thích bằng giấy trắng mực đen (đọc xong cũng rối mắt luôn) thì gọi (cắi giọng Bắc nhè nhẹ coi bộ ngọt, nên mấy con số chịu khó bò vô sọ!)

Bạn nào chưa biết hoa Iris ra sao, thì xin mời Bạn ghé vào xem nhé. Bạn nào đã biết hoa Iris như thế nào rồi, thì Trúc cũng mời Bạn tạt vào vườn Iris mùa tháng năm Paris – xem luôn nha!

Em ơi! Ngày như phố – Trang Thanh Trúc / Phạm Ngọc -Quỳnh Lan trình bày

De :  | Créé le : 3 mai 2011

Em ơi! Ngày như phố
Nhạc Trang Thanh Trúc
Lời Phạm Ngọc
Quỳnh Lan trình bày
CD « Những Ngày Tháng Không Tên » 2003